Tuyết...Lạnh... Sa mạc...Nóng và khô.... Có bao giờ...Tuyết rơi trên sa mac....?....
Tuyết lạnh lắm...tuyết quanh năm rơi ở những vùng lạnh lẽo như vậy....Tuyết thèm khát đc 1 chút ấm áp...dù chỉ 1 chút thôi mặc dù tuyết biết rằng...chỉ 1 chút hơi ấm thôi...cũng đủ làm tuyết tan biến...Nhưng tuyến chấp nhận...Tuyết muốn đc sưởi ấm...dù cho phải đánh đổi sự tồn tại của mình...
Sa mạc...nóng bỏng và cuồng nhiệt...Sa mạc lúc nào cũng vậy...Luôn làm mọi thứ để thỏa mãn cơn thèm khát cháy bỏng của mình...Ngày này qua ngày khác....sa mạc cuốn mình vào những cuộc vui ngắn ngủi...Nhưng đến đêm...sa mạc lạnh lẽo và khô cằn.... Cô đơn và trống vắng.... Cứ lặp đi lặp lại...mãi như vậy...
1 ngày nọ...cơn gió lạ...rất lạ...lạ mà nhẹ nhàng...thổi tuyết bay đến 1 nơi xa...Nơi đấy tuyết chưa đi qua bao giờ... Nơi đấy rộng...rộng lắm...toàn cát...
Ấm...ấm quá....Nơi này ấm quá...Tuyết đã rơi.... Cảm giác này thật lạ...hơi lành lạnh...nhưng khác với cái lạnh ban đêm... cái lạnh này dịu dàng...lần đầu tiên...sa mạc thấy tuyết....
Tuyến đã rơi trên sa mạc...
Tuyết hạnh phúc...hạnh phúc lắm....sa mạc nhẹ nhàng ôm lấy tuyết...Ôm lấy cái lạnh dịu dàng mà sa mạc chưa 1 lần nào đc tận hưởng....Nhưng....sa mạc...nóng và rộng lớn hơn tuyết nhiều....Sa mạc ôm lấy tuyết mà ko biết rằng...cái nóng của sa mạc đang làm tan chảy tuyết....
Tuyết tan ra...dần dần... sa mạc đang mất dần tuyết...Sa mạc kêu gào...sa mạc cố gắng giữ lấy tuyết.....nhưng tuyến vẫn cứ tan ra dần...Nhưng tuyết ko hối hận...ko căm ghét sa mạc đã làm tuyết tan chảy...Mà ngược lại...Tuyết yêu sa mạc...yêu lắm...vì sa mạc cho tuyết cái hơi ấm mà tuyết ko bao giờ có đc....
Tuyết đã tan hoàn toàn....
Sa mạc..vẫn vậy...vẫn rộng lớn...mênh mong và toàn cát...nhưng trong mỗi hạt cát đều ấp ủ nỗi nhớ mong tuyết....Sa mạc cũng yêu tuyết nhiều lắm...Tiếc rằng tuyết và sa mạc ko thể đến với nhau dài lâu đc...
Càng yêu càng dễ đau đớn...vì sa mạc và tuyết ko thể lại gần nhau đc.... Tuyết đành dứng nơi xa nhìn sa mạc...Sa mạc nhớ tuyết...vùi mình vào những cơn gió khô cằn để khuây khảo nỗi lòng...
Tuyết đã 1 lần rơi trên sa mạc...Rơi để tan biến mãi...Nhưng tuyết vẫn còn mãi trong lòng sa mạc...là 1 kỉ niệm ko bao giờ phôi phai... Kì tích xảy ra 1 lần và sẽ ko có kì tích lặp lại lần 2...Những cơn gió khô cằn ko thể làm thỏa lòng sa mạc như tuyết đã mang đến....