Diễn đàn  Trang ChínhTrang Chính  Lịch  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  



 

Share | 

 

tinh ju cho thay!!!!!!!!!!!!!!!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
tinh ju cho thay!!!!!!!!!!!!!!! I_icon_minitimeSat Jan 02, 2010 12:41 am

tinh ju cho thay!!!!!!!!!!!!!!! Thtx_01 tinh ju cho thay!!!!!!!!!!!!!!! Thtx_02 tinh ju cho thay!!!!!!!!!!!!!!! Thtx_03
tinh ju cho thay!!!!!!!!!!!!!!! Thtx_04 jk_app01 tinh ju cho thay!!!!!!!!!!!!!!! Thtx_06
tinh ju cho thay!!!!!!!!!!!!!!! Thtx_07 tinh ju cho thay!!!!!!!!!!!!!!! Thtx_08 tinh ju cho thay!!!!!!!!!!!!!!! Thtx_09
jk_app01

Test
Test

 
Giới tính : Nam
Tuổi : 31
Tổng số bài gửi : 71
TâmTrạng : tinh ju cho thay!!!!!!!!!!!!!!! Chatty10

Bài gửiTiêu đề: tinh ju cho thay!!!!!!!!!!!!!!!

Day dứt với tình yêu

Tôi đã ở cái tuổi không thể là trẻ con nữa. Tôi luôn ý thức được việc mình làm, luôn kiểm soát những gì mình nghĩ. Vậy mà tôi đã yêu thầy giáo – người hướng dẫn chuyên môn của tôi, hơn tôi hơn 30 tuổi và đã có gia đình.


Là một cô gái năng động, nghề nghiệp ổn định, ngoại hình dễ nhìn. Với những yếu tố đó cộng với sự chân thành tôi được nhiều người “quan tâm”, nhiều người muốn cưới tôi làm vợ. Anh em, bạn bè… ai cũng muốn tôi ổn định gia đình, tôi đâu còn nhỏ nữa, nhưng tôi chẳng quan tâm vì tôi có nhiều niềm vui khác với bạn bè mà điều quan trọng là tôi chẳng còn cảm giác gì với “tình yêu” nữa, nhiều người bảo tôi mắc bệnh lãnh cảm, tôi cũng nghĩ thế.

v






Thầy xuất hiện làm mọi thứ trong tôi thay đổi, lần đầu tiên nhìn thấy thầy (trên mạng) lúc đó tôi có cảm giác rất lạ, người đàn ông ấy rất đỗi thân quen.... Một thời gian sau, thầy đến dạy chuyên đề cho lớp tôi, thầy khác rất nhiều, thầy già - da nhăn nheo hơn…lạ chưa, những điều đó chỉ càng làm tình cảm trong tôi mãnh liệt
chuyên đề thầy về, tôi nhớ thầy đến cháy lòng, cái nỗi nhớ “như đứng đống lửa như ngồi đống than” ấy nó thiêu đốt cả tâm can, tôi đếm từng ngày, từng giờ chờ thầy quay lại. Biết yêu thầy là đau khổ, mặc kệ tôi chẳng mong chẳng nghĩ chẳng cần gì, tôi không còn kiểm soát được hành động của mình, chỉ cần nhìn thấy thầy, được ở bên thầy, vậy là tôi hạnh phúc.

Mãi rồi cũng đến ngày thầy quay trở lại, một cô gái được đánh giá là khéo léo trong giao tiếp, một con người đầy cá tính và tự tin biến đâu mất, trước mặt thầy tôi trở nên vụng về, tôi cứ như một đứa trẻ con không hơn.
Có lần thầy ôm tôi, một cái ôm ngắn ngủi cũng đủ làm tôi run sợ trong hạnh phúc, tôi không hiểu động cơ nào khiến thầy ôm tôi, chắc là thầy hiểu tình cảm của tôi? mặc kệ động cơ nào cũng được, như thế là tôi hạnh phúc, nhưng cái hạnh phúc ấy thật ngắn ngủi.

Tình cờ tôi phát hiện tôi không phải là người duy nhất được thầy “quan tâm” như vậy, nghĩa là thầy không yêu tôi, vậy mà tôi vẫn cứ yêu thầy, tôi ghét mình, tự nhủ với lòng là không gặp nữa, không đến nữa nhưng đôi chân thì cứ lao đến bên thầy… giận mình, tại sao chỉ cần nhìn thấy thầy là tôi hạnh phúc, mọi giận hờn lại tan biến? Thầy về, tôi khóc.

Tôi vẫn nhớ thầy đến cháy lòng, tình yêu dành cho thầy vẫn không thay đổi, tôi đau đớn mỗi khi nghĩ đến thầy. Giờ đây tôi muốn gọi “thầy ơi” đến ngàn lần cho vơi đi niềm thương nhớ, không biết nơi phương trời nào đó thầy có nhớ đến tôi chút chút nào không nhỉ? Tôi đã yêu thầy hơn những gì tôi nghĩ. Tôi ghét con người của tôi quá.
Tôi phải làm sao bây giờ? Tôi có nên cố nhớ để mà quên không? Hãy giúp tôi với!



 

tinh ju cho thay!!!!!!!!!!!!!!!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang


Mã nguồn phpBB2 Phiên bản 2.0
Copyright ©2010 - 2011, Forumotion - Rip by: Anh Đào.

Các câu hỏi thường gặp
CLB Trẻ 1806
Forumotion Phpbb2 - Rip by Anh Đào
© 2010 - 2011 Phát triển bởi admin và các thành viên trong Forum.
BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên.
Forum được hiển thị tốt nhất trên hầu hết trình duyệt với độ phân giải 1024x768.
Câu Lạc Bộ Trẻ 1806 - Phường EaTam - TP>. Buôn Ma Thuột.
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất